mitv
2024-06-02 13:11:35 - Lượt xem: 871



mitv

Xóm tôi, những năm chín mươi, nhà ai cũng nghèo khó. Điện không có, lộ bê tông thì càng xa xỉ. Buồn hiu hắt. Ngó miết tờ lịch, tôi trông đến thứ bảy để sang nhà bà Sáu coi “vũ tiếng” (vô tuyến truyền hình). Cái “vũ tiếng” trắng đen mở bằng bình ắc quy, lâu lâu nổi hạt mè phải dùng tay vỗ bình bịch màn hình mấy cái, nó mới bình thường trở lại, chứ là niềm vui của bọn con nít chúng tôi, kể cả người lớn trong xóm. Thích nhất là khi hè về, được nghỉ học ở nhà tha hồ lội lặn, rồi sang nhà bà Sáu coi “Tề Thiên” với bảy mươi hai phép thần thông, sướng con mắt. Lắm khi, trên đường về nhà, bọn nhóc chúng tôi làm trò biến hóa “ì chéo, ì chéo” kiểu Tề Thiên đại náo Thiên cung, giờ mỗi bận kể lại, bọn tôi cười nắc nẻ. mitv